Hiển thị các bài đăng có nhãn TruyenNgan. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn TruyenNgan. Hiển thị tất cả bài đăng

Khát khao một hạnh phúc

 On Thứ Sáu, 23 tháng 1, 2015  

Khát khao một hạnh phúc
Trời đã nhá nhem tối. Nền trời chẳng còn màu xám tro nữa, thay vào đó là một tấm chăn dầy đen kịt. Sương xuống, phố bắt đầu lên đèn, có một cậu bé ngồi co ro bên lề đường. Chiếc áo sơ mi cộc kẻ ca rô đã trở nên cũ kĩ và bạc màu theo thời gian, những đường chỉ sứt ra ở một bên cầu vai. Mỗi lần có một cơn gió lạnh thổi qua là tấm thân gày gò mảnh dẻ của cậu bé lại rung lên. Trên đường dòng xe vẫn đi lại tấp nập, ồn ào...

Chuyện cái bóng đèn, Khu tập thể và Trăng

 On Thứ Hai, 5 tháng 1, 2015  

Phố đã lên đèn từ lâu…
Rời khỏi văn phòng ngột ngạt mùi điều hòa, gã chạm vào thu. Những cơn gió mang trong mình cái lạnh khô hanh đã trườn tới, mang theo đủ thứ mùi phố xá, xộc thẳng vào hai cánh mũi đang phập phồng hít lấy hít để khí trời của gã. "Ít ra còn dễ chịu hơn mùi điều hòa nghèn nghẹt đến phát sợ trong cái văn phòng vốn đã chẳng đủ rộng"- gã tự nhủ. Phố lùi lại, dài hơn. Chìm vào màn sương nhạt lạnh.
Chuyện cái bóng đèn
Chiều muộn. Bảng lảng buồn tênh.

Nỗi đau của chàng Xôi Xéo

 On Thứ Tư, 24 tháng 12, 2014  

Nỗi đau của chàng Xôi Xéo
Nó chẳng nhớ rõ người ta đã tạo ra nó như thế nào. Nó chỉ biết, đó là vào một ngày của tháng 12, cái lạnh buốt giá của miền bắc, theo chân những cơn gió, đập liên hồi vào những khung cửa kính kêu bần bật.
Nó, cùng với những người bạn khác, nằm trong một cái thúng tối và ấm của một bà lão. Bà lão sẽ đặt cái thúng lên yên chiếc xe đạp cũ kỹ, gói ghém đậy điệm cẩn thận, rồi chở chúng đi.

IELTS | TOEIC | TOEFL | OneDrive Unlimit | Bao súng da thật | Bao còng số 8

Back to top